Nguyễn Văn Thái

Viên Mãn






Cõi hư không ta về từ tiếng khóc
Áo trần ai đắp điếm cuộc phù vân
Nhờ tiên tổ và sinh thành dưỡng dục
Nuôi chí bền… lộc - phúc đã định danh
 
Dẫu trời không mưa nhưng người vẫn ướt
Nắng nghêng ngang trêu rỡn mặt đời
Thương ai lắm cánh đồng phơi lưng khát
Nhớ biển xa ngân sóng hát triều khơi
 
Đời - lát cắt trong trường tồn vũ trụ
Bao lớp vàng thu im lặng về nguồn
Nào ai nhớ “giây phút”* thiêng huyền diệu!?
Để một lần thanh thản dẫu gian truân
 
Như cà phê chắt dòng nên giọt đắng
Để ngọt ngào đậm lại ngát bờ môi
Hương thanh thoát chở hồn về cõi mộng
Nắng yên bình ấm tỏa chốn tâm côi
 
Con nắng nhạt loang dần dốc chiều xế
Vạch u minh dần đến mái tây hiên
Đóa hoa nở trên mặt đời mãn nguyện
Cõi niết bàn hấp dẫn giấc thiền miên.
 
20-11-2020
Nguyễn Văn Thái
(*) Cuộc đời ngắn ngủi

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 11 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Viên Mãn"